TUẦN 1
BÀI HÁT: QUẢ
Quả gì mà chua chua thế? Xin thưa rằng quả khế
Ăn vào thì chắc là chua? Vâng vâng, chua thì để nấu canh chua.
Quả gì mà da cưng cứng? Xin thưa rằng quả trứng
Ăn vào thì nó làm sao? Không sao, ăn vào người sẽ thêm cao.
Quả gì mặc bao nhiêu áo? Xin thưa rằng quả pháo
Ăn vào thì chắc là dai? không dai, nhưng mà nổ điếc hai tai.
Quả gì mà lăn lông lốc? Xin thưa rằng quả bóng
Sao mà quả bóng lại lăn? Do chân, bao người cùng đá trên sân.
Quả gì mà gai chi chít? Xin thưa rằng quả mít
Ăn vào thì chắc là đau? Không đau, thơm lừng tận mấy hôm sau.
Quả gì mà to to nhất? Xin thưa rằng quả đất.
To bằng quả mít mật không? To hơn, to bằng nghìn núi thái sơn.
TRUYỆN: HẠT ĐỖ SÓT
Mùa thu đến, bà đem các hạt đỗ đen gieo trên luống đất sau nhà. Có một hạt đỗ bị sót lại trong đáy lọ. Vì thế, hạt đỗ ấy có tên là Đỗ Sót.
Bị nằm lại một mình, Đỗ Sót kêu lên: “Còn cháu nữa, cháu không ra được!”. Nhưng bà không hiểu tiếng nói của Đỗ, nên không biết trong lọ còn một hạt đỗ sót lại. Trong lọ vừa tối vừa vắng vẻ, Đỗ Sót rất buồn.
Một hôm, các chú kiến bò vào lọ. Đỗ Sót mừng lắm. Đỗ Sót chưa kịp chà thì các chú kiến đã lao xao hỏi:
- Có cô Đỗ Sót ở đây không? Các bạn cô ngoài kia nhờ tôi mang cô ra vườn cùng các cô ấy đấy!
Nghe thấy vậy, Đỗ Sót mừng rỡ kêu lên:
- Tôi đây! Đỗ Sót đây! Thật may mắn quá! Cảm ơn các bạn!
Các chú kiến xúm vào khen Đỗ Sót. Nhưng cả đoàn vừa đi tới đầu nhà thì trờ bỗng đỗ mưa. Mưa to quá khiến các chú kiến không thể đi tiếp được. Các chú liền đặt Đỗ Sót vào kẽ gạch rồi dặn:
- Cô cứ ở lại đây nhé! Khi nào tạnh mưa, chúng tôi lại đưa cô ra với bạn của cô.
Đỗ Sót chia tya với các chú kiến. Mưa mỗi lúc một to. Những lớp đất theo mưa phủ lên mình Đỗ Sót.
Mấy ngày sau, chiêc áo khoác ngoài của cô bắt đầu tách ra, một cái mầm xanh vươn lên, đầu đội chiếc mũ đến là xinh xắn.
Hôm ấy, các chú kiến trở lại. Nhìn thấy Đỗ Sót, các chú reo lên:
- A! Thế là cô đã mọc mầm rồi. Bây giờ, cô có rễ rồi, chúng tôi không khiêng cô đi dược nữa đâu. Cô cứ ở lại đây nhé, thỉnh thoảng, chúng tôi sẽ đến chơi với cô.
Mấy ngày sau, một cô bé đi qua. Nhìn thấy cây Đỗ, cô reo lên:
- A! Cây đỗ.
Cô bé đem cây Đỗ Sót ra tròng ở luống đỗ sau nhà. Các bạn đỗ thấy Đỗ Sót ra đều vui mừng, tíu tít hỏi han. Từ đó, hằng ngày Đỗ Sót đã được tắm nắng, uống nước cùng các bạn. cô lớn rất nhanh và bắt đầu nhú lên những nụ hoa nhỏ xíu xinh xắn
TUẦN 2
BÀI HÁT: BẦU VÀ BÍ
Trái bầu xanh trái Bí xanh
Theo gió trong lành cất tiếng hát vui chung
Bầu ơi, thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn
Bầu ơi, thương lấy bí cùng Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn.
BÀI THƠ: TỪ HẠT ĐẾN HOA
Tác giả: Nguyễn châu
Bắt đầu là hạt
Rồi sau thành mầm
Gặp hạt mưa xuân
Xòe ra lá nhỏ.
Lớn lên chút nữa
Vươn lên bầu trời
Cái hạt bé xíu
Thành cây thật rồi.
Mùa hạ nắng nôi
Mùa thu ngăn ngắt
Rồi mùa đông lạnh
Cứ dần đi xa…
Cái hạt hôm qua
Hôm nay, cây khỏe
Rồi cây khe khẽ
Chồi ra nụ tròn
Chuøm nuï con con
Gặp làn mưa ấm
Gặp nhiều tia nắng
Gặp ngàn tiếng ca
Chùm nụ xoè ra
Những bông hoa thắm
Và nhiều hoa lắm
Dệt thành mùa xuân
TUẦN 3
BÀI HÁT: VƯỜN CÂY CỦA BA
Má trồng toàn những cây dễ thương
Nào là bông là hoa là lúa
Còn Ba trồng toàn cây dễ sợ
Cây xù xì cây lại có gai
Cái gai bưởi đụng vào là chảy máu
Trái sầu riêng rớt trúng thì đầu u
Nhựa hột điều dính vào là rách áo
Cây dừa cao eo ôi là cao
Cây Ba trồng sống lâu lâu thiệt là lâu
Mưa chẳng dập gió lay chẳng đổ
Thân xù xì cứ đứng trơ trơ
Cành gai góc đâm ngang tua tủa
Bưởi, sầu riêng, dừa, điều và nhiều nữa
Cho em bốn mùa vị ngọt hương thơm
Vườn của Ba cây trồng thì dễ sợ
Mà trái nào cũng thiệt dễ thương !
BÀI THƠ: HOA MÀO GÀ
Tác giả: Thanh Hào
Một hôm chú gà trống
Lang thang trong vườn hoa
Đến bên hoa mào gà
Ngơ ngác nhìn không chớp
Bỗng gà kêu hoảng hốt
Lạ thật các bạn ơi!
Ai lấy mào của tôi?
Cắm lên cây này thế?
TUẦN 4
Bài hát: LÝ CÂY BÔNG
Bông xanh bông trắng
Rồi lại vàng bông, ơi bạn ơi
Bông lê cho bằng bông lựu, ơi bạn ơi
Là đố í a đố rằng, bông rồi lại mấy bông
Là đố í a đố rằng, bông rồi lại mấy bông.
Truyện: SỰ TÍCH HOA HỒNG
Ngày xưa, hoa hồng chỉ toàn một màu trắng tinh. Những bông hoa hồng nói với nhau:
-Ước gì chúng ta có nhiều màu sắc như các loài hoa khác.
-Ừ nhỉ ! Giá mà chúng ta có được màu đỏ rực rỡ của hoa thược dược, màu tím ngát của hoa lưu ly, màu vàng tươi của hoa cúc…
-Nhưng chúng ta biết làm cách nào bây giờ ?
Đúng lúc ấy, có một nàng tiên bay qua và nghe được câu chuyện của những bông hoa hồng. Nàng thầm nghĩ “Mình sẽ giúp các bạn hoa hồng!”
Nàng tiên bay đến gặp thần Mặt Trời và nói:
-Xin thần hãy ban cho loài hoa hồng sắc đỏ rực cháy của thần !
Thần mặt trời vuốt râu cười khà khà, gật đầu cười đồng ý.
Nàng tiên cảm ơn thần Mặt Trời rồi bây đến gặp nữ thần Mặt Trăng và nói:
-Xin nữ thần ban cho các loài hồng sắc vàng êm dịu của thần !
Nữ thần Mặt Trăng mỉm cười gật đầu.
Sáng sớm hôm sau, khi nàng tiên trở lại vườn hoa hồng thì cây lá tưng bừng chào đón. Bông hồng đỏ thắm nhất giữa các bông hồng mỉm cười chào đón nàng tiên. Nàng tiên nói:
-Từ nay, bạn có tên là Hồng Nhung. Các bạn hoa hồng có cánh màu vàng thì gọi là Hồng Vàng. Còn những bông hoa vẫn giữa màu trắng tinh thì gọi là hoa Hồng Bạch.
Hoa Hồng Nhung băn khoăn hỏi:
-Tiên nữ ơi, nàng bay khắp đó đây, nàng có biết ai đã biến màu cho loài chúng tôi không ?
Nàng tiên trả lời:
-Đó là thần Mặt Trời, Mặt Trăng, là hơi ấm ngọt ngào của Đất mẹ, là nắng gió, là mưa và sương đêm, là bạn bè ở khắp nơi đấy!
Những bông hoa hồng cùng lên tiếng:
-Vậy thì chúng tôi phải làm gì để đáp lại lòng tốt của họ ?
-Các bạn hãy mang hương sắc của mình làm đẹp cho cuộc sống. Đó là cách trả ơn đáng qúi nhất.
Nói rồi nàng tiên nữ vui vẻ bay đi để khoe với tất cả mọi người rằng: đã có một loài hoa hồng muôn sắc hương rực rỡ.
Thế là từ đó, hoa hồng có nhiều màu sắc như bây giờ.