TRUYỆN THƠ VỀ THẾ GIỚI THỰC VẬT CHO TRẺ MẦM NON
Vườn cải
Gió lên vườn cải tốt tươi
Lá xanh như mảnh mây trời lao xao
Em đi múc nước dưới ao
Chiều chiều em tưới, em rào, em trông
Sớm nay bướm đến lượn vòng
Thì ra cải đã lên ngồng vàng tươi
Bé Giang trông thấy nhoẻn cười
Nhăn nhăn cái mũi hở mười cái răng...
Trần Đăng Khoa
Dứa
Đầu đội mũ vua
Mình mang áo giáp
Ngắm nhìn núi đồi
Bằng trăm con mắt
Rễ lọc sỏi cát
Trổ hoa Mặt Trời
Đất ủ mật ngọt
Mãi đằm trên môi
Miền Bắc gọi: Dứa
Miền Nam kêu : Thơm
Một tên cây quả
Chứa ngàn nụ hôn …
( Thơ sưu tầm )
|
Cây chuối nhà em
Sau vườn nhà em
Có cây chuối già
Chỉ mới ra hoa
Nhưng mầm đã mọc
Chuối ơi, chuối hỡi!
Sao quá lạ kì?
Chuối khẽ thầm thì:
“Nay tôi đã già
Con tôi đã mọc,
Đó là mầm xanh
Duy trì nòi giống”
(Đoàn lê Bích Phượng)
Cánh đồng lúa vàng
|
Cánh đồng lúa chín
Vàng như thảm nhung
Theo gió nhẹ rung
Làn hương thơm mát.
Cánh đồng bát ngát
Nặng trĩu mùa vàng
Đàn trâu lững thững
Cõng lúa về làng.
(Phạm Văn Đệ)
|
Củ cà rốt
Lá xanh
Củ đỏLớn nhỏ
Bên nhau
Đất đội
Ngập đầu
Nhảy lên
Đẹp thật
Tên em
Cà rốt
Củ đỏ
Lá xanh…
Bác bầu, bác bí
Bác bầu, bác bí
Lúc lỉu giàn cao
Nhìn xuống mặt ao
Cá tôm bơi lội
Bác bí nghĩ ngợi
“ mình với cô tôm
Nấu bác canh thơm
Ăn vào thật mát”
Bác bầu chí chát”
“ Bí bí tôm tôm
Ai ai cũng biết
Nhưng thôi nhường bác
Cá nấu với bầu
Cũng có sao đâu
Vừa ngon, vừa bổ
Châu chấu nghển cổ:
“Bầu bí cá tôm
Món nào cũng thơm
Đều ngon ngon cả”
Giàn mướp
Sau vườn nha em
Xanh xanh giàn mướp
Trái tròn thẳng đuột
Trái uốn cong cong
Mẹ hái mướp ngon
Nấu canh với tép
Dọn ra bàn tròn
Cả nhà đoàn tụ
Dùng bữa vui ghê
(Thanh Hiền)
Ở trong
Ở trong quả bòng
Có đàn tép nhỏ
Ở trong quả hồng
Chứa đầy son đỏ
Ở trong quyển vở
Điểm 10 nở hoa
Ở trong lòng bà
Bé cười chúm chím
( Thơ sưu tầm )
Sự tích hoa đào
Ngày xưa, ở phía Ðông núi Sóc Sơn, Bắc Việt, có một cây đào mọc đã lâu đời. Cành lá đào xum xuê, to lớn khác thường, bóng rậm che phủ cả một vùng rộng. Có hai vị thần tên là Trà và Uất Lũy trú ngụ ở trên cây đào khổng lồ này, tỏa rộng uy quyền che chở cho dân chúng khắp vùng. Quỹ dữ hay ma quái nào bén mãng lui đến ắt khó mà tránh khỏi sự trừng phạt của 2 vị thần linh. Ma quỷ rất khiếp sợ uy vũ sấm sét của hai vị thần, đến nỗi sự luôn cả cây đào. Chỉ cần trông thấy cành đào là bỏ chạy xa bay.
Ðến ngày cuối năm, cũng như các thần khác, hai thần Trà và Uất Luỹ phải lên thiên đình chầu Ngọc Hoàng. Trong mấy ngày Tết, 2 thần vắng mặt ở trần gian, ma quỷ hoành hành, tác oai tác quái.
Ðể ma quỷ khỏi quấy phá, dân chúng đã đi bẻ cành đào về cắm trong nhạ Ai không bẻ được cành đào thì lấy giấy hồng điều vẽ hình 2 vị thần linh dán ở cột trước nhà, để xua đuổi ma quỵ
Từ đó, hàng năm, cứ mỗi dịp Tết đến, mọi nhà đều cố gắng đi bẻ cành đào về cắm trong nhà trừ ma quỵ Lâu dần, người Việt quên mất ý nghĩa thần bí của tục lệ này, không còn tin mấy ở ma quỷ thần linh như tổ tiên ngày xưa. Ngày nay, hoa đào hoa mai tươi thắm khắp nhà nhà vào dịp Tết, và sắc giấy đỏ hồng điều với câu đối hoà hợp được trang trí mấy ngày Xuân trong không khí vui vẻ, trong sáng.
( truyện sưu tầm )